Một người khác nói: "Madacoxki thơ của anh không làm người ta xao động, bốc lửa không cảm nhiễm được người khác Madacoxki trả ]ời: "Thơ của tôi không phải biển không phải lò lửa cũng không phải dịch chuột. Yêu cầu của mình tất mình biết rõ yêu cầu của đối phương thì khó nắm chắc. Ngoài ra khi người ta đã chỉ ra khuyết điểm thì cần khi nhận thấy động cơ tốt của người ta, không nên tranh cãi hay nổi nóng.
Ông kể lại: Mỗi quý tôi đều thuê 20 tối một hội trường của khách sạn nọ ở New York để giảng dạy về phương thức xã giao. Theo thông lệ, phàm thuộc hạ tham kiến trưởng quan phải mặc mãng bào (mãng bào là quan phục triều Thanh may bằng đoạn có nhiều lớp và thêu 5 hay 9 hình con mãng (loại rắn) tùy phẩm cấp thấp cao), bên ngoài mãng bào còn có áo khoác. Chúng ta không nên chỉ trích bác bỏ hoàn toàn.
Đấu khẩu chỉ là một phương thức biểu lộ tình yêu một cách sinh động linh hoạt, cho nên Bảo Ngọc và Đại Ngọc đấu khẩu mà không đấu khí, trái lại càng đấu càng đấu khẩu không chỉ là trò chơi ngôn từ mà còn là một phương thức tinh diệu hữu hiệu xóa bỏ đụng độ giữa hai tình nhân. " Tề Cảnh Công nói: !'Như vậy rất tốt" bèn truyền lệnh xuống. Trong câu chuyện này Yến Anh đã dùng phương pháp lấy lùi làm tiến tựa hồ tự đánh giá mình thấp mới bị phái đến nước Sở đó là lùi, thực tế là chế giễu vua Sở bất tài, đó là tiến.
Giữa trưa gặp mưa, thấy một túp lều tranh có thể chui vào tránh mưa, ông đẩy cửa bước vào thấy hai vợ chồng già đang ôm nhau trên giường bèn vội vàng chạy ra, hết sức bối rối không biết nên đi hay nên ở. Nghe câu nói này, thầy Lý bèn không còn khó chịu nữa. Tiểu nhân trở mặt là biện pháp không nên dùng nhưng phải biết.
Người cha đáp: "Được, để tôi tôi bảo nó". Duy chỉ phần kết thúc chưa sắp xếp xong. Bà mua kem cũng dịu giọng nói: "ơ, ờ, tôi hiểu nhầm".
Hai là phải biết diễn đạt ý mình một cách uyển chuyển khéo léo, lời nói rất nghệ thuật mà lại khiến cho người nghe ngầm hiểu trong lòng biết rõ chỗ lợi hại trong lời nói của anh. Về sau quả nhiên có người dâng sớ hạch tội Thạch Hiển cậy quyền lộng hành, tự ý bắt mở cửa cung. Đối diện đối thủ cỡ như thế Luter biết rằng không đủ sức khiêu chiến.
Tục ngữ đã dạy người thức thời là kẻ tuấn kiệt. Thế là đã đạt mục đích ngầm phê bình bà cụ. Trái lại không chịu giúp đỡ người là xem trọng sự đắc thắng cỏn con của bản thân.
Gia Cát Lượng nói: "Tướng quân hét sập cầu ở Đương Dương là bởi vì Tào Tháo không biết hư thực, nếu biết hư thực thì làm sao tướng quân được vô sự Mã Siêu anh dũng vô địch, thiên hạ đều biết, đã đánh 6 trận khiến cho Tào Tháo phải cắt râu chạy trôn suýt mất mạng, không phải là người tầm thường, ngay Vâi?t nam Trường đến cũng vị tất thắng được Mã Siêu. Chớ nghĩ rằng mỗi người chỉ có một gương mặt. Cụ Chu nghe xong nhận thấy mình sai bèn chủ động xin lỗi cậu Vương, họ lại hòa hảo như cũ.
Song phải phân biệt tính chất công kích của đối phương. Chỉ khi người ta nợ mình một chút tình người thì cầu người ta giúp đỡ rất dễ dàng, có khi thậm chí không cần mở miệng. Từ đó về sau, Hạ Ngôn xem trọng Nghiêm Tung, liên tiếp đề bạt, thậm chí tiến cử với hoàng đế cho Nghiêm Tung thay chức vụ của mình.
Phùng Viện nói: chẳng phải công tử đã bảo tôi mua cái gì trong nhà không có hay sao. Tý là giờ Tý nửa đêm. Bình mới đựng rượu cũ thì có nhiều cách đựng, nhưng then chốt là ở một chữ khéo.