Tôi thấy trước mặt có hai đứa nhở quần áo tồi tàn, chắc lại để ngắm cây Nô-en. Suốt một trăm hải lý ở chung quanh không có một sinh vật nào hết. Hai người thỉnh thoảng lại đổi máy lẫn nhau để xem ai được nhiều bù loong.
000 bác sĩ và nữ điều dưỡng làm việc náo nhiệt ngày đêm. "Câu chuyện xảy ra trong đại chiến thứ nhất. Đọc cuốn sách hay nhất về vấn đề ấy, tức là cuốn Cho thần kinh căng thẳng được di dưỡng của Bác sĩ David Harold Frink.
Nhưng sau một chuỗi rủi ro không sao tả được, điều bất ngờ này liền xảy ra: Ông trở về Luân Đôn, hoàn toàn phá sản. Chị sẽ có nhiều thì giờ để suy nghĩ, để nhận xét mình và biết rõ mình. Đó là một hoạ sĩ trẻ tuổi.
Ông Bernard Shaw có lý. Hốt nhiên, tôi nghe tiếng âm nhạc. Hai nẹ con tôi nằm cạnh bên nhau trên giường.
Nhưng anh ta nói: "Trời cao đất dầy!! Hết thẩy khách ăn đều phàn nàn về món ăn dở, sự hầu bàn chậm chạp, trời nóng, giá cao. Kết quả: bù đầu óc vì tiểu tiết, vì lộn xộn, rồi sinh ra hấp tấp, lo phiền, bực bội. Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.
Ông đọc sách và ham mê những áng văn hay. Nhưng tôi rất quantâm tới sự ích lợi của tôn giáo, cũng như quan tâm tới sự ích lợi của điện, nước vậy. Cho nên tôi phải viết chương này để gõ cửa bạn và xin bạn đề phòng.
Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành một cuốn sách được. Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi làm tăng số huê hồng lên gần gấp đôi. Để dẫn giải ý nghĩ này, tôi xin kể một việc xảy ra hồi 1918 trong khoảng rừng bao la xứ Mississipi: một vụ công chúng gia hình ông Lawrence Jones, viên giáo học da đen.
"Ai cũng thấy rằng nếu ta thay đổi ý nghĩ của ta về người khác và mọi vật thì người khác và mọi vật cũng sẽ thay đổi với ta. Bây giờ tôi biết rằng ta chỉ sống được nội ngày hôm nay thôi, không sống được thời dĩ vãng và tương lai và "Đối vơí một đạt nhân thì một ngày mới là một đời sống mới". Nelson trong trận Trafagar cũng vậy.
Ta nên nhớ rằng Đức Chúa Giê Su chữa lành mười người hủi trong một ngày mà chỉ độc nhất một người cám ơn Ngài thôi. 31 năm không thấy mặt nó một lần. Tôi mệt quá, vừa đi vừa ngủ, vừa mơ màng.
Sau ông giúp việc trong thư viện, để nuôi một gia đình 7 người. Chỉ trong vài năm được làm hội trưởng Công ty. Tôi không tự chủ được tư tưởng.