11và 12 của bài trắc nghiệm liên hệ với những nguyên tắc phụ được đề cập tới trong chương này. Sau khi Martin rời khỏi quán cà phê, chúng tôi đặt xuống đường một tờ 5 đô la khác và chờ Brenda. con số 13 được xem như là điềm chẳng lành, bởi vì có đúng mười ba người trong bữa ăn cuối cùng của Chúa.
Điềm tĩnh, thong thả không chỉ giúp người may mắn tìm thấy tiền trên đường phố, hay phát hiện ra những thông tin bổ ích trên báo, trên tạp chí hay trên radiô. Cùng nhau, những kỹ thuật này tạo thành một tấm khiên vững chắc , bảo vệ người may mắn chống lại những mũi tên và mưa đá của thời vận đen tối. vài đại biểu dự hội thảo ở khách sạn đã là nạn nhân của mưu đồ bất lương này – thấy rằng một số tiền lớn đã bị thanh toán vào thẻ tín dụng của họ.
Những người may mắn khác tình cờ tìm thấy vận may của mình trên tivi hoặc trên đài phát thanh. Họ nói chuyện và dành thời gian cho rất nhiều người, thu hút người khác về phía mình, và giữ liên lạc với mọi người. Ông cũng không muốn nghe người khác nghĩ bạn phải làm gì, hoặc bạn nghĩ mình có bổn phận phải làm gì.
Tôi nghĩ thật khó may mắn nếu bạn không làm như vậy. Bạn mua cái áo đó vì bạn thích kiểu của nó. Tôi cũng có thể phát hiện ra người nào có ý đồ lợi dụng để tránh không để họ làm thất thoát năng lượng của mình.
nhưng tôi nhìn mưa và mơ màng “tuyệt, ngày mai hoa sẽ nở rực rỡ cho mà xem”. Cô liền hủy hôn ước hiện tại của mình để cưới anh huấn luyện viên. Điều này có tác dụng như một chất xúc tác quan trọng cho những thay đổi xa hơn.
Nghiên cứu cho thấy “thỏi nam châm giao tế” thu hút người khác vì – họ không nhận ra – họ phô bày những kiểu ngôn ngữ cơ thể và biểu cảm gương mặt mà người khác thấy là duyên dáng và mời gọi. ở chương 2, tôi đã mô tả cuộc đời may mắn của Lynne. Thế là sự việc diễn ra theo chiều hướng tích cực hơn và xây dựng hơn.
Người không may thường hối tiếc về những quyết định của mình, như Maryline. Có thể bạn thấy một anh chàng có vẻ đặc biệt quyến rũ hoặc thân thiện tại một buổi tiệc, nhưng bạn mắc cở quá nên đã không bắt chuyện với anh ta. Vào mỗi tuần trong tháng tới, tôi đề nghị bạn cố bắt chuyện với ít nhất một người lạ, hay một người bạn không biết rõ.
Như trường hợp của Diana, một giáo sư giáo dục học 39 tuổi thuộc đại học Cambridge. Trong khi việcđó đâu đòi hỏi đến trí não. như một người không may mắn than thở: “hình như tôi bị một lời nguyền ếm hay sao ấy.
tôi thật đen đủi không thể khác được” tôi thì tôi thực sự không tin vào lối suy nghĩ đó. người khác lại mô tả trực giác như một hình thức sáng tạo. Tôi yêu cầu một vị khách nhìn những lá bài, chọn lấy một lá và nhớ nó thật kỹ.
Erik gần như tin tuyệt đối là mình sẽ thoải mái trong kỳ nghỉ tới, còn Clare chỉ tin 10%. Tóm lại, bạn bắt đầu hành xử theo cách làm gia tăng cơ hội kết bạn cho mình. Trong khi Bernard và Peter may mắn vẫn tiếp tục lâu hơn.