Remember the night? The night you said, I love you. Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông.
Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng. Cám ơn những nhà thiết kế có óc sáng tạo thật độc đáo này! Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Hãy chia sẻ với họ những suy tư của bạn về mọi thứ và đón nhận lấy những lời khuyên của họ. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh.
Bạn yên tâm! Nếu điều khiển một cuộc họp ngắn gọn nhưng có đầy đủ những quyết định cần thiết thì bạn đã tạo được sự tín nhiệm của tập thể rồi. Nhưng nghĩ kỹ thì thấy chuyện này có lý. Trò chuyện chia vui trong đám cưới dĩ nhiên khác với phân ưu nơi đám tang.
Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Nhưng đến bây giờ tôi mới biết mặt chú rể đấy. Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói.
Đừng nghĩ rằng việc nêu ra một câu hỏi thông minh là đủ, còn phải lắng nghe câu trả lời của họ và sau đó biểu lộ thái độ lại ngay. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Benny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười?
Bí quyết đơn giản này đã giúp Ophrah trở thành một phát ngôn viên thành công mà chúng ta mến mộ. Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?. Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị.
Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa. Chúng ta cần ghi nhớ điều này. Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng.
Sau khi tin đến tai thầy hiệu trưởng, tiến sĩ Irving Cohen, thầy đã gọi điện thoại đến nhà Moppo và dĩ nhiên số điện thoại này không liên lạc được. Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề.
Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Sau đó thì có thể bày tỏ quan điểm, ý kiến riêng của bạn, đặt câu hỏi về vấn đề đó.