Kết cục là nhiều người trong số họ đã bị “dán chặt” vào màn hình truyền hình Khi còn là một đứa trẻ, ông đã chơi những trò khuyến khích “tinh thần đấu tranh và ý chí để chiến thắng”. Một phần gan, cơ cánh tay và bao tử của bà phải cắt bỏ.
Từ đó, sự hăm hở học hỏi của bà càng được kích thích mạnh mẽ hơn. Thậm chí một số người còn cố đánh đuổi ông . Cửa hàng của bà cũng bị cháy cùng với số hàng dự trữ.
Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm. Thực tế,bản thân ta thay đổi từng phút,từng giây.
Đứa bé đó mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm thấy được gọi là “familial dysautonomia” (mất tự chủ). Dương Tử Quỳnh, còn được biết dưới cái tên Michelle Yeoh, sinh ra tại Ipoh, một thị trấn ở Malaysia . Một ngưởi nông dân truyền dạy lại cho người con nông dân của mình .
Tôi đang ở trên đỉnh của thế giới. Cách đây không lâu , tình cờ tôi gặp lại một số bạn bè của tôi đã lập gia đình. Ông còn được trao tặng giải thưởng viên chức năm 1998 và năm 1999 – giải thưởng do ban giám đốc bảo hiểm nhân thọ , tổ chức dành cho đoàn thê người Thái , do chính ông Wuthichai Sanguanwongchai, thứ trưởng bộ công nghiệp Thái Lan trao tặng.
Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy. Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng. Họ liều lĩnh đi theo con đường của mình.
"Tôi có thể làm được điều đó không !-sự do dự trước thất bại " Chúng tôi nhìn về tương lai! Chúng tôi khởi đầu với một sản phẩm độc nhất – chất tẩy rửa dạng lỏng đa năng. Có lần ông bị tuyên án tử hình vì tội phản quốc.
Một lần nọ,khi 2 người trợ lí của Thomas Edison chán nản nói :"Chúng tôi đã làm thí nghiệm đến 700 lần thế mà vẫn chưa có được câu trả lời. “Đây là một điều thuận lợi với những người lớn tuổi vì ở môi trường xung quanh không trọng lượng, bạn có thể di chuyển dễ dàng hơn gấp bội”. Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”?
“Đau khổ vì những cái bạn không có chính là lãng phí cái bạn có” Ông đã lấy một số mô của gà( sinh vật thông thường có thể đạt đến tuổi thọ trung bình là 11 năm) và giữ tất cả các tế bào của chúng sống một cách hết sức đơn giản bằng cách loại bỏ các chất thải của chính chúng và bằng việc cung cấp các chất dinh dưỡng cần thiết. Ta cần có cả nắng và mưa để tạo nên cầu vồng và như một câu tục ngữ đã nói: “Ở đoạn cuối cầu vồng là hũ vàng của bạn.
Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”. Trải qua nhưng sai lầm ,những trở ngại và những thất bại ,ta biết làm thế nào cho đúng và cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình . Nhà thì giống như ngọn lửa, còn trường học giống “ cái chảo nóng”.