Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển. Thưa cha, giờ đây con rất tự hào khi đứng trước mặt cha và nhờ sự khôn ngoan của cha truyền cho con, con đã trở nên giàu có v Sáng hôm sau, ông đang nướng bánh thì người cho vay tiền và một người đàn ông tên gọi là Sasi bước vào.
Mặc dù tôi phải đi vay mượn người thân, bạn bè để trả nợ, nhưng các khoản nợ vẫn dây dưa không hết, thậm chí ngày càng nhiều hơn. - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình. Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở.
– Đây quả thật là một ý kiến rất hay. - Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ? - Chắc cậu không biết, hiện giờ chính tôi cũng là một nô lệ.
Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó. Vì vậy, ông có thể điều chỉnh phần tiền phải trả còn lại, nếu có sai lệch về số lượng. Gã trum sung sướng địt nát lồn em thám tử xinh đẹp
Còn nếu anh Araman thất bại, thì số tiền anh ấy nợ cũng không vượt quá khả năng chi trả của anh ta. Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh.
Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không? Ông đã xuất sắc vận dụng các câu chuyện có không khí của thời kỳ Babylon cổ để minh họa cho những vấn đề mà ông đưa ra. Nói xong, ông Arad rút mảnh đất sét từ trong cái áo choàng ra, trên đó có khắc rõ số tiền chuộc ông, rồi nâng lên khỏi đầu và ném mạnh xuống.
Nếu bạn muốn sống một cách thoải mái, thì ngay bây giờ bạn cần phải lên kế hoạch chi tiêu cho mình. Nằm giữa vương quốc là một hoàng thành bao gồm các lâu đài của hoàng gia. Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi.
Chờ khi đám đông tản bớt, ông mới tiến đến gần. Anh đứng phắt dậy và nói: Thắt lưng của tôi đeo lủng lẳng một cái túi to, nặng trĩu vì những đồng tiền vàng.
Thấy thế, Arkad nói tiếp: Thế nhưng, thân hình rắn chắc và vạm vỡ của Bansir vẫn cứ ngồi bất động. - Có phải nhà vua của xứ cậu đã chiến đấu với quân địch bằng tất cả tài trí và sức lực của ông ta không? Tại sao cậu không cố gắng làm như vậy? Có phải những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon không? Có phải cậu đã để chúng tồn tại trong cuộc sống của mình và mỗi ngày chúng càng lớn mạnh đến mức đẩy cậu đến bước đường cùng không? Đáng lẽ ra, cậu phải chiến đấu chống lại chúng như một người đàn ông chân chính và phải chiến thắng được chúng để trở thành một người danh giá, tự do trong xứ sở của cậu.
Đến khi nhà vua ra lệnh đúc cổng, chúng ta sẽ mang bán số đồng ấy. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.