Tôi thật lòng khuyên bạn hãy xua đi cái ý nghĩ hoang đường rằng dù dưới bất kỳ hình thức nào thì tiền bạc cũng là thứ tệ hại, hay bạn sẽ bớt “tốt bụng” hơn hay ít “trong sạch” hơn nếu bạn giàu có. Chúng ta tạm dừng ở đây. Sự kiện này sẽ nâng bạn lên cấp độ thành công mới, bởi khóa học là nơi chúng tôi sẽ thay đổi kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn ngay tại chỗ.
000 đô-la một tháng, cao hơn gấp đôi mức lương cô đề xuất”. Tình hình còn tồi tệ hơn nếu sự sợ hãi không chỉ là vấn đề mà còn là một thói quen. mà không nhận ra động cơ sâu xa đang điều khiển mình chính là nỗi sợ hãi.
Tôi yêu cầu năm người bước lên bục và cầm theo một vật gì đó. Chợt có một giọng nói bên trong bảo tôi: “Thiên nhiên rất giàu có nhưng phân bổ không đồng đều. Sự quan tâm quan trọng đến thế sao? Bạn hãy tin là thế.
Đối với hầu hết mọi người, việc mua sắm để có cảm giác thỏa mãn tức thời không gì khác hơn là một cố gắng vô vọng để che giấu sự bất mãn của chúng ta trong cuộc sống. Hàng nghìn người đã thử bẻ những mũi tên đó! Cô ấy đã không tìm ra những thông tin này bởi vì không có bộ hồ sơ nào trong đầu cô chứa điều đó.
Khi còn bé, anh ta là người trượt tuyết kém nhất trong số bạn bè cùng trang lứa. Thế điều gì trong những điều trên đã xảy ra với tôi? Trong thời gian ở tiệm bánh Mother Butlers, tôi không thể chịu được mùi hay nhìn thấy bóng dáng những cái bánh ngọt. Nó chuyển động như một con sông uốn khúc.
Một chiến binh thực thụ có thể “thuần hóa con rắn hổ mang có tên là Nỗi sợ hãi”. Anh ta bị treo ở đó, và cứ bị treo ở đó mãi, cuối cùng phải kêu lên: “Có ai trên đó có thể cứu tôi không?”. Trong khóa học đó, chúng tôi dạy nguyên tắc được biết đến với tên “Ready, Fire, Aim!”, nghĩa là: “Chuẩn bị - sẵn sàng,
đó không? Liệu bạn có đợi đến khi người đó đọc được ý nghĩ trong đầu bạn hay đoán ra rằng bạn đang sở hữu thứ sản phẩm có thể giúp họ không? Bạn nghĩ sao về một người không chịu giới thiệu khả năng của mình cho những người đang gặp nạn chỉ vì họ xấu hổ, sợ hãi hay quá thờ ơ với việc quảng bá? Từ nay, nếu bạn nghe thấy mình đổ lỗi, biện minh hay oán trách, hãy dừng lại ngay và lập tức thôi hẳn. Tôi nhìn vấn đề thế này: Có hơn 6,3 tỷ người trên trái đất và tại sao tôi lại cứ phải cột mình vào một người tiêu cực? Hoặc họ “ngoi lên”, hoặc tôi đi tới!
Bạn đã bao giờ nghe chuyện về những người phát tài nhanh chóng chưa? Bạn có để ý một số người từng sở hữu rất nhiều tiền của nhưng rồi lại trở nên trắng tay, hay có người dường như đã có những cơ hội tuyệt vời nhưng chính họ đã để cho các cơ hội đó tuột khỏi kẽ tay? Nếu chỉ quan sát từ bên ngoài thì những thất bại ấy có vẻ như chỉ là điều không may vì sự thoái trào của kinh tế hay do một đối tác không nghiêm chỉnh, đại loại thế. Hãy tưởng tượng bạn là “chiếc hộp thịnh vượng”. Ngày hôm sau bạn đang trong trạng thái không phấn chấn nên bạn nghĩ “tiền bạc chả quan trọng gì”.
Họ đã rũ bỏ tiền bạc thay vì sự giận dữ, từ bỏ phần hoa trái thay vì thay đổi phần gốc rễ. Nếu bạn luôn tuyên bố rằng bạn là “thỏi nam châm hút tiền”, và đặc biệt là khi bạn chứng minh được điều đó, vũ trụ sẽ chỉ còn biết nói: “Tốt!” và gửi nhiều tiền hơn nữa cho bạn. Lời khuyên tốt nhất của tôi là: nếu quả thật bạn muốn sờ vào một triệu phú, hãy trở thành một triệu phú!
Những lời tuyên bố không chỉ gửi những thông điệp đặc biệt vào vũ trụ, chúng còn gửi một thông điệp mạnh mẽ vào tiềm thức của bạn. Tôi có một người quen ở San Diego tên là Larry. Những người thành công coi những người thành công khác là động lực khích lệ để vươn lên.