Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Người lớn thật buồn cười.
Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét. Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm.
Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.
Cậu em hướng dẫn tận tình. Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường. Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.
Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng.
Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi. Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.
Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó. Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu. Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống.
Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.
Nào ngờ cô bé kia thấy tôi vắng cả buổi liền cung cấp tin giật gân ngay. Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.