Sáng hôm sau, tôi nóng nảy mong tới giờ các khách hàng mở cửa.Lúc đó tôi làm hạ sĩ quan ở bộ binh, đội thứ 94.Có lẽ tôi dễ làm lành quá, nhưng không bao giờ tôi nghĩ rằng giận nhau là có lợi.Bộ thần kinh của ông xúc động mạnh quá, lòng tin tưởng tiêu tan.Những ảnh hưởng của ưu tư tai hại cho tinh thần, cơ thể ra sao?Tức thì tôi quyết định để luật trung bình lo giùm tôi và từ đó tới nay, tôi hết sợ bị ung thư trong bao tử nữa".Tại sao tôi lại gặp phải tai ương này? Tôi có làm điều gì ác đâu? Tôi nghẹn ngào khóc suốt một ngày.Trong luật có câu này ai cũng biết: "Luật không kể tới những việc lặt vặt".Tôi cầu nguyện hăng hái, vì sống chết do lời cầu nguyện đó - mà thiệt đúng như vậy.Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới.
