- Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi? Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới? Đừng dài dòng nhiều chuyện làm ta mệt. Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn.
Sao nó vẫn không đến với ta?" Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.
Một buổi chiều đẹp như muôn thuở! Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: Và ai là người biết rõ từng tấc đất trong khu rừng này? Thật dễ dàng: đó không ai khác hơn chính là Thần Gnome - Hoàng tử của lòng đất.
Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. - Đó là cả một gia tài khổng lồ. Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được.
Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu. Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa tìm được. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng.
- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi. Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc.
Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.
Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người. Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu. - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?
Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu.