Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu.Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.