Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên. Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng. Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.
Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân. Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.
Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném.
Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm. Tôi cũng tưởng mình đùa.
Rồi ông lại bảo: Thôi. Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi. Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó.
Đang định đứng lên đi ăn. Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.
Hoặc lúc phấn khích. Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Hắn không coi cái vẻ hư vô là thấu suốt.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.
Tôi chỉ thấy rầu rĩ. Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ. Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.
Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.