Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ.Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong.Và tin vào cái chúng ta thích tin, chả cần biết nó là sự thật hay không.Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà.Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia.Đó gọi là biết chơi.Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa.