Một khuôn mặt ai ai cũng có. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.
Nhưng bạn đã giảm nhẹ chúng bằng cách lọc những dòng suy tưởng đầy rác rưởi và thuỷ tinh vỡ qua chính chiếc màng mong manh của hồn mình. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ.
Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu. Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình. Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.
Tình yêu bao giờ cũng mới. Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.
Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.
Tẹo nữa, cái giấc mơ nó vẫn sờ sờ ra đấy hay nó mất. Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại. Đàn ông không hướng tới nó thì chẳng bao giờ đàn bà, trẻ con đỡ khổ.
Tôi không hề phản đối. Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi. Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét.
Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp. Thôi, đứng dậy xem tí đã. Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp.
Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).
Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.