Tôi sẽ viết lên giấy công việc sẽ làm trong mỗi giờ.Tại sao vậy? Bởi vì ông vẫn mơ tưởng một diễm ảnh cao xa.Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.Bổn phận quan trọng nhất của những tín đồ bất cứ đạo nào vẫn là: "Thương người như thể thương thân".Tôi bắt đầu hiểu rằng nhiều mục đích tôi theo đuổi từ trước chẳng bõ công chút nào hết".Rồi sau sáu tuần tôi đi làm lại.Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ.Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ.Ông nói với tôi: "Cái gì cũng làm cho tôi lo, tôi lo vì tôi ốm quá; vì tôi tưởng rằng tóc tôi mỗi ngày mỗi rụng; vì tôi sợ không bao giờ dành được đủ tiền để cưới vợ; sợ không bao giờ thành một người cha hiền; sợ không cưới được ý trung nhân; sợ đời không sung sướng.Rồi tìm một cách hành động mới và bạn sẽ thấy kết quả thần diệu.
