Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn?Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều.Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy.Bù lại, ông sẽ làm nô lệ nghệ thuật cho họ vĩnh viễn?Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi.Thất vọng, tụt giá rồi.
