Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng. Vì nó sẽ chóng hết lắm khi bạn thấy sự thương cảm đã nhàm, những cảnh đời éo le càng ngày càng hiện lên dày đặc và rõ ràng hơn với đôi mắt rách mất lớp màng ngây thơ.
Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược. Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt. Trước đây, bạn từng rất khỏe.
Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện. Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.
Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội. Thế giới trong óc thật hỗn tạp. Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ.
Mệt sao cháu còn đi chơi. Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông. Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Tôi muốn đâm vào đâu đó. Con người muốn mau lành bệnh cũng thế.
Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.
Nhắc anh đi ngủ đúng giờ. Sân vận động đâu phải chỗ có qui định ngồi trăm phần trăm. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.
Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau.