Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Chưa thể biết ai biểu trưng cho Loài Người Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.
Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.
Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí.
Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.
Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả. Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.
Một số người giúp đỡ nhiều. Rất nhiều người quen đến thăm. Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa.
Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút.
Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau. - Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông. Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.
Thật ra, một ngày của bạn không dài. Có người cúi mặt bấm di động. Tất cả mối bận tâm của họ nằm trong vòng luẩn quẩn ấy.
Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau. Mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này.