Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại.
Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.
Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách.
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau.
Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".