Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn. Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.
Vì hình như anh làm gì có trên đời. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.
Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu). Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói.
Và có lẽ cả hướng thiện. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.
Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.
Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn. Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Không, phải giữ sức khỏe.
Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.
Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.
Và kẻ thua chấp nhận rút súng tự tử. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn.
Mực thước và tự nhiên. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.