Lincoln không cần một người khuyên bảo, ông chỉ muốn có một bạn thân nghe ông nói và hiểu ông để ông trút tâm sự của ông thôi. Tại nước nhuộm như vậy". Mà bức thư của nó có khác gì một tờ châu tri không? Tôi không ưa cái giọng đàn anh đó.
Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?. Thực là một tờ báo rất quý cho các gia đình và một trong những tờ báo ấn loát đẹp nhất tại Mỹ. Vô ích - những lý lẽ đó không đủ.
Bây giờ ta hãy tự hỏi: Những cơn thịnh nộ đó, những lời đay nghiến đó, cái lối bù lu bù loa đó có cải thiện ông Lincoln chút nào không? Một ngàn lần không. Một hôm, tôi gặp một người hiến binh cưỡi ngựa, có vẻ muốn làm oai lắm. và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.
ích lợi gì đâu? Người đó cũng như tôi, chỉ quan tâm tới điều họ muốn thôi. Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn. Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó.
Tôi nói rằng trước ra sao không biết, chứ bây giờ tóc thầy còn đẹp lắm. "Chúng tôi muốn cho khách hàng biết rõ tất cả tình hình những sở vô tuyến điện. Người đó bảo tôi: "Không biết ông đã làm gì mà chủ tôi thích ông tới nỗi ngồi đâu cũng chỉ nói tới ông thôi".
Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói: Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác. Đó là sở trường của anh.
Để cho công việc của ông được dễ dàng, tôi đã biên đàng sau bức thư này ít câu hỏi rất giản dị. Trong khi ông nói, tôi trút vali của tôi lên trên mặt bàn: 32 lọ kem thoa mặt, đều của những hàng cạnh tranh mà ông biết. Tôi tự nhủ: Bây giờ là lúc nên đem thi hành khoa học mà ta đương học đây.
Nhưng vì mới vài ngày nay, tôi đã đi thăm hết các mỏ ở phương Nam, trò chuyện với các người thay mặt anh em, thăm viếng gia đình anh em, hỏi han vợ con của anh em. Bạn tưởng ông Hurock tranh biện với va sao? Không, ông đã biết từ lâu rằng dùng lối đó với đào kép không được. ở sở về, cha rình con ở ngoài đường.
Tôi ở tại một vùng ngoại ô kế cận Nữu Ước. Bây giờ tôi đánh quần với thằng cha mà hồi trước chưa trông thấy tôi, y đã nhe nanh ra chỉ chực cắn. Họ có cảm tưởng bị bỏ rơi và không thèm giữ một mảy may cảm tình với một hãng đã đối đãi với họ khiếm nhã như vậy.
Chính nhà tôi đã gây dựng nên cơ nghiệp của chúng tôi. Mấy năm trước, Công ty Điện khí ở Nữu Ước gặp một việc khó giải quyết: làm sao cho Charles Steinmetz chịu bỏ chức chủ sở đi được. Ngài tả tỉ mỉ loài chim đó cho nó nghe.