Mất mất người kể chuyện. Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân. Tôi đến lớp mới, ngồi bàn gần cuối.
Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.
Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ. Thứ mà tôi hay bẻ bai. Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.
Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính. Hiếm người thấy đỏ mặt. Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.
Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Hạn chế ra ngoài nữa. Và bản thân họ phải tự thoát ra.
Lúc thì một vài tháng mới đến một lần. Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết. Người nghệ sỹ là kẻ biết biến mọi thứ thành nghệ thuật.
Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật. Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim. Nên cháu mới dám cãi như thế.
Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào. Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác. Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.
Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt. Phố phường quanh nhà lại bình thường.
Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường. Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì.