Jav.Net

Vừa địt vừa ngắm khe bím múp rụp của em Trung

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang). Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.

    Hãy vừa tưởng tượng vừa ghi nhớ để khi có cơ hội sẽ nhai lại nó bằng câu chữ. Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi: Nó muốn khám phá tôi.

    Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả. Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Để sống cho xong đời.

    Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Khóc cho vài năm tích tụ. Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.

    Họ sẽ luôn phải cúi đầu. Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không? Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.

    Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Viết từ nãy đến giờ, bạn muốn đi rửa mặt quá nhưng cứ sợ quên, bạn cố viết nốt. Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.

    Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp.

    Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết. Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.

    Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện. Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.

    Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực. Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap