Người nghèo thì tự cắt giấy theo mẫu hoa cổ truyền trang trí như những gia đình ở nhà hàng. Đó là một biện pháp (dùng khi anh cảm thấy đối thủ đe dọa anh. Vi thần xuất thân hèn mọn, quả không dám một mình làm cho bá quan bất mãn khiến cho mọi người oán hận.
Cho nên khi một thanh niên đó được thăng chức trưởng phòng, ông bèn đến chúc mừng tặng lễ vật. Lập được công thực ra là việc rất nguy hiểm. Khi thất bại nếu có thể bắt tay người chiến thắng, chúc mừng họ một cách nhiệt tình và thành thật thì người ta sẽ cảm động tâm lòng rộng mở của người thất bại.
Tư thế này hấp dẫn nam giới, đồng thời cũng biểu hiện dục vọng mãnh liệt của nữ giới đó. A Tân rất thông minh, mỗi lần yêu cầu hát thì đều dùng giọng vịt đực của mình hát bài Bầu trời tháng năm. Bọn lưu manh khi uy hiếp người ta thì cố ý nói giọng trầm để biểu thị “trong tình thế nào tao vẫn rất bình tĩnh".
Còn như các chú là bậc trưởng bối già cả mà một chút đạo lí cũng không có, chỉ biết khi nghèo quý giàu, mê muội vỗ đít cho người có tiền, như thê' càng làm cho tôi thêm khinh bỉ các chú. Hơn nữa Tư Mã Tương Như cũng đã từng làm quan, lại là bạn quan huyện. Anh không cần hỏi nhiều nữa, nên rút lui tự mình suy nghĩ tìm cách đối phó.
Loại hình người này đa số mượn cớ bận bịu để trình diễn năng lực của họ, nâng cao thân giá của họ. Ba ngày sau chết vì xuất huyết não. Tính biểu hiện nổi bật nhất, khó che giấu nhất là ánh mắt chứ không phải ngôn ngữ, không phải động tác, không phải thái độ.
Muốn làm cho người ta cảm động thì phải nhằm vào nhu cầu của người ta. Hai ông tranh luận không ai chịu ai, không ai chịu mất thể điện. Các vị lão tướng như Timôphiep, Voroslop, Budom.
Ông không chỉ trích các cô bán hàng mà lại ra sức tán dương họ. Bà lặng lẽ cắm phích điện vào vừa đúng lúc công trình của chồng đã hoàn tất. Tôi là người rất khinh những người hổ lốn láo nháo.
Quả nhiên cụ Tiền chữa những chỗ sai và gạt bỏ những từ tán dương cụ. Anh cần đối phương, đối phương cần anh. Ông sợ thua, mất thể diện, nhưng vì đã đánh cờ với quán quân Tiều Thị Ngu nên cũng tăng thêm phần tự tin.
Trần Ngọc Thư nói tiếp: “ ông đã đến đây vậy tôi xử lý ông" và chìa tay ra bảo tiếp: “Trần Đông tiền của tôi đâu Trần Đông đáp: "Tôi không thiếu tiền ông, con tôi thiếu tiền ông. ông bèn ra lệnh bắt trói bà ấy tra hỏi, qủa nhiên bà này ăn cắp áo. Tư thế này hấp dẫn nam giới, đồng thời cũng biểu hiện dục vọng mãnh liệt của nữ giới đó.
Lời nói chuyển hướng thành thuận dòng buông chèo, tình hình bèn khác hẳn. Nếu như vậy anh phải rửa mặt, có nghĩa là anh cũng bẩn thỉu lắm": Nhà thơ đáp lại: "Còn anh không rửa mặt, chẳng lẽ vì vậy anh cho là mình sạch sẽ ư?" Một người khác hỏi : "Madacoxki, tại sao anh đeo nhẫn trên tay, không thích hợp với anh đâu. Tống Cao Tông vốn nhu nhược, xin vào lời nói đó, Tần Cối bèn giữ