Chơi là giữ kín mọi điều mình biết. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Hoặc: Con chỉ hoang tưởng.
Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi. Đó là những kẻ có bộ óc lãnh đạo siêu việt. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.
Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Lấy 2 cái chìa khóa tủ để đồ, 2 cái khăn tắm. Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.
Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Tôi muốn thử những cách khác.
Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé. Nên bạn bỏ qua như không. Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng.
Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.
Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.
Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ. Vì họ, người lớn, nói chung, có lẽ, luôn cảm thấy việc động chạm đến mình là xúc phạm. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí. Cho cô bé bán diêm, nàng đáp.
Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó. Vậy mà tôi đang viết.