Con đường đời chỉ qua một lần thôi. Trên đường về, nhà tôi ngừng xe lại, nắm chặt hai tay, khóc: "Mình, tôi chịu không được nữa". Nếu có người chửi bạn là "một thằng điên", bạn sẽ làm gì? Giận dữ chứ? Đây, ông Lincoln làm như vầy:
Kinh nghiệm đó đã giúp ông hiểu rõ đời sống người Pháp. Hơn nữa, nếu chúng ta tới mức phủ nhận sự thực đau đớn và lùi về một thế giới ảo mộng do ta tưởng tượng, thì ta mất thăng bằng rồi. Vì vậy mà tôi rất mang ơn tác giả, viết một bài Tựa tôi lấy làm đắc ý để giới thiệu với độc giả, và cuối bài, đề:
"Phải khinh hẳn những chuyện lặt vặt, đừng để nó làm ta điên đảo. Nếu bạn và tôi không kiếm được để làm, cứ ngồi không mà nghĩ vơ vẩn, thì có một bầy quỷ dữ sinh ra và đục khoét, phá tan năng lực hành động và ý chí của ta. Bà bèn hỏi người chủ có muốn mua bánh của bà làm không.
Ở một chương trên, tôi đã nói, trong kỳ thi "diệt ưu tư", ban giám khảo chấmđược hai bài đặc sắc giá trị tương đương, sau phải phân chia giải nhất ra làm hai. Không còn cách nào khác, tôi tỏ vẻ làm đúng chỉ thị của chúng. Các nhà báo ở đô thị lớn đổ xô về Vermont.
Lần nào về thăm nhà vài ngày trước lễ Giáng Sinh thì tôi cũng được ba tôi kể cho nghe đã mua than và thức ăn cho một người "đàn bà goá", đông con mà nghèo khổ nào ở trong tỉnh. Riêng bệnh của tôi các bác sĩ đã cho chạy quang tuyến trong 49 ngày, mỗi ngày 14 phút rưỡi. Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời.
Tôi vội vàng bán lại chiếc quan tài cho một nhà chuyên lo đám táng và trở lại làm ăn. Người ta không để các bệnh nhân được ngồi yên một phút nào, thường là bắt họ phải hoạt động ở ngoài trời như câu cá, săn bắn, đánh banh, chơi cầu, chụp hình, làm vườn, hoặc khiêu vũ khiến họ chẳng có phút nào rảnh để nhớ lại những nỗi ghê gớm ở trận tiền. L" (viết tắt những tiếng: Sai lầm của tôi).
Như đã nói, tôi sinh trưởng trong một trại ruộng ở Missouri. Không bao giờ chúng tưởng tượng được rằng chúng mang nợ bố ghẻ chúng. Chúng tôi làm đúng như vậy, và .
Nhưng không lụt mà còn tệ hơn lụt vì năm ấy, giá bò ở chợ Chicago hạ tới nỗi con bò nuôi mập mà bán chỉ lời có 30 Mỹ kim. Vậy ư? Vậy thì, trời ơi! hai đứa nhỏ còn khổ hơn tôi nhiều. Ngoài cái chết trên thánh giá của Đức Chúa Giê Su, cái chết nổi danh nhất trong lịch sử nhân loại là cái chết của Socrate.
Thấy nghĩa lý gì không? Tỷ lệ là 1/5000. Bà rất điềm đạm, bình tĩnh, như không bao giờ lo lắng hết. Bác sĩ lo bệnh đã nhập óc, nổi mụt trong óc thì tất chết.
Sau cùng một cựu chiến binh trong trận Nội chiến đứng ra tuyên bố: "Tôi nhận thấy người đàn ông trẻ tuổi nầy nói thật. Bất kỳ một luật sư hay một chủ ngân hàng nào cũng có thể kể hàng chục gia đình, trong đó chồng ki cóp suốt đời, hy sinh mọi thứ, không dám ăn, mặc, để tiền lại cho vợ goá, con côi mà rồi gia tài tán tận. Ông thường lo sợ không sống được tới sáng hôm sau.