Hàng ngày, thậm chí không cần phải chú ý mà chúng ta vẫn nhớ hàng trăm nghìn “đơn vị” thông tin: một vài điều mới học, tin tức vừa nghe trên đài, các cuộc trò chuyện của mọi người, quang cảnh mới nhìn thấy, âm thanh mới nghe được, mọi cảm xúc, quan điểm hay tâm trạng… tất cả mọi thứ đều được ghi lại trong trí nhớ và trở thành một phần bất biến trong trí nhớ. Khó khăn ở chỗ bà mù chữ nên không thể tính toán. Hãy cố gắng tìm nguồn gốc của các từ mà bạn muốn hiểu và tìm xem chúng bắt nguồn từ đâu.
Những người này thường nói rất nhỏ và hiếm khi nhìn người nghe. Giải pháp hữu hiệu nhất cho vấn đề này là ghi lại bài giảng bằng một thiết bị ghi âm. “Đó là hình tam giác ngược”, có lẽ ban sẽ hào hứng nói như vậy, đúng không? Bạn đã nghĩ kỹ chưa? Đó là hình tam giác ngược hay đó chỉ là cách bạn nhìn… Và nếu tôi nói rằng đó là một hình tam giác thông thường, bạn có ngạc nhiên không?
Đây là lúc chúng ta thực hiện tập tin “Những việc cần làm hôm nay”. Như đã nói ở trên, chúng ta chỉ cảm thấy tự nhiên và dễ dàng ghi nhớ những tên thuộc cùng một nền văn hóa với ta. Chúng ta cùng điểm lại các hình ảnh then chốt một lần nữa: các cánh cổng gỗ (Sự kết thúc của cổng gỗ - tương lai thuộc về cánh cửa MCXLLLV), rèm cửa màu đỏ (mở theo chiều ngang, trái lại việc ở theo chiều dọc thông thường), mười nô lệ khỏe mạnh (không cần đến họ nữa), hai đồng tiền (giá trên quầy và giá chiết khấu), logo của công ty (tiểu sử sơ lược của công ty Microus Softous), một dây màu đen với sáu đốm trắng (dòng sản phẩm của công ty) và bốn khách hàng (khách hàng của công ty).
Judy và Mark mời chúng ta đến tham dự bữa tiệc ngoài trời, chúng ta sẽ đi chứ? Tất nhiên là chúng ta sẽ đi. Bạn có một phút để nhớ chúng theo thứ tự: Theo bạn, có những loại hình công việc cần cho ngày nay nhưng lại biến mất trong tương lai vì khả năng Internet có thể thay thế con người không? Hãy cho ví dụ minh họa, phân tích, giải thích và mô tả những công việc mà bạn cho rằng sẽ không còn tồn tại trong tương lai.
Khi thực hiện, chúng ta không phải cố gắng nhớ 20 con số vô nghĩa mà chỉ cần nhớ đúng mười từ, hay chính xác hơn là chỉ cần nhớ mười hình ảnh. Đã bao giờ bạn gặp một người giống với ai đó mà bạn biết không? Bạn hãy nhìn qua cửa kính để thấy các tờ giấy bắt đầu chuyển sang màu vàng và các con chữ từ từ hiện ra.
Mở một hộp cà phê mà bạn yêu thích. Chỉ cần nhìn thấy họ là bạn biết rằng bạn đang đứng trước một con người có quyền lực mạnh mẽ. Nếu thay vì những khoảng cách cố định, các từ bất ngờ giãn cách xa nhau để mỗi từ có thể đứng độc lập; não của chúng ta sẽ ngay lập tức dừng lại thay vì lướt nhanh theo các từ.
Họ chỉ muốn nghe những vấn đề có liên quan đến nó mà thôi. Cũng chính vì l do này mà có thể bạn sẽ gọi Bill, nhân viên mới vào làm, là Simon. Bây giờ, hãy tiếp tục đọc chương “cấu tạo xe” mà trước đó bạn cảm thấy thật kinh khủng.
Vì vậy, chúng ta cần cho não có khoảng thời gian nghỉ ngơi để thông tin có thể ngấm dần vào trí nhớ của chúng ta. “Quy luật bầy đàn” nói rằng: “Nếu mọi người cùng làm thế thì có nghĩa rằng đó là cách nên làm. Chúng ta mỉm cười và bắt đầu “tái hiện lại quá trình”: chuyển tài các thông tin từ trí nhớ của chúng ta rồi viết ra trên bài thi.
Chúng ta sẽ không thể nhớ được những thứ mà chúng ta thấy chán ngán. Đây thật sự là một trong những câu nói hay nhất và chính xác nhất mà tôi từng biết. Hãy đọc thật to đồ vật đầu tiên trong danh sách.
Bạn cũng miêu tả một cặp vợ chồng người Anh mà bạn gặp ở quán cà phê, và còn nhiều chuyện khác nữa. Đó có thể là khói, nước, sự chuyển động của đồ vật và cả hiệu ứng âm thanh đánh bại cả những người làm nên bộ phim Nightmare on Elm Street (Ác mộng phố Elm). Đây thực ra là các loại pho-mát khác nhau.