- Tớ cũng không hiểu nữa. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp.
- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị.
Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.