Chân lành rồi, bà đi vòng khắp thế giới, làm cho công chúng say mê thêm bảy năm nữa. Những cây trong rừng phương Bắc khôn hơn. Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng.
Tôi bài bạc, ca hát, làm quen với bạn mới, thức tới nửa đêm. Lời đó thốt ra 399 năm trước Giê Su giáng sinh, nhưng ngày nay cái thế giới gìa cỗi, ưu tư của bọn ta cần nhớ lại lời ấy hơn bao giờ hết "Rán vui vẻ coi thường một tình thế phải tới". Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang.
Có một ngạn ngữ nói rằng một người mà bị kẻ khác phạm tới cách nào cũng không nổi nóng được, thì là người ngu. Ông biết rằng đọc thứ sau này, có thể học được một vài điều hay. Cũng vì muốn theo đuổi mục đích đó, ông đến một vùng chậm tiến nhất trong các tiểu bang miền Nam, một nơi cách Jackson chừng 30 cây số, thuộc tiểu bang Mississipi.
Nhờ vậy tôi thắng được nỗi lo sợ cảnh cô đơn, hăng hái và yêu đời. Bây giờ tôi đã hết nợ, gia đình vui vẻ, ba đứa con điều ngoan ngoãn, tạo được căn nhà, sắm được chiếc xe mới và có một số tiền bảo hiểm nhân mạng là 25. Không có chi xảy ra đâu.
Tôi tưởng trở về nghề cũ như vậy sẽ bớt ưu phiền, tinh thần sẽ phấn khởi lên được; song tôi gần như không chịu nổi cảnh thui thủi một mình trên đường và trong quán trọ. Ông nói: "Một phần ba con bệnh của tôi đau không phải vì bệnh, mà vì đời sống của họ vô nghĩa và trống rỗng. Yếu tới nổi không thể nhích ra khỏi giường .
Khổng Tử nói: "Một người giận luôn luôn đầy những chất độc" [23]. "Tôi không điên tới mức tin rằng chỉ mỉm cười thôi mà hết được bệnh nội ung, song tôi quyết tin rằng tinh thần khoan khoái giúp cơ thể thắng được bệnh. Sáng thứ hai, tôi có thể lại hãng như thường lệ.
Tôi theo lời khuyên ấy. Vụ kiện không có kết quả, nhưng đã làm vợ chồng Kipling phải bỏ ngôi nhà xinh xắn ở Vermont cho tới chết. Người này phải dũa bù loong cho nhẵn, còn anh phải tiện nó cho đường trực kính đúng kích tấc.
Ba năm sau, bà ta phải bán lại những lô đất với số tiền bằng một phần mười giá mua. Họ không có thời giờ phung phí. Howell, giám đốc một ngân hàng ở Wall Street, tự sửa lỗi ra sao.
Họ mệt lử vì họ ngán leo núi. Tôi phải làm lụng khổ nhọc mười giờ một ngày trên cánh đồng lúa và trong kho cỏ khô ở Misssouri - làm tới nỗi chỉ mong mỗi một điều là sao cho thân thể hết mỏi nhừ, hết nhức nhối mà thôi. Các bác sĩ nói rằng hiện nay cứ 20 người Mỹ có một người phải nằm nhà thương điên trong một thời gian không kỳ hạn.
Đối với ông thì trong sòng đời, bị quất nặng tức là được huấn luyện. Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải. Mắt tôi không rời những người phu, thấy họ khiêng những thùng chất nổ một cách hờ hững mà lạnh xương sống.