Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.Không hiểu sao ông ta phán ngon ơ như vậy.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết.Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Hoặc tôi chuyển lớp.Em sẽ ngắm nó từ đời sống cũ và đời sống mới.Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh.Để khám phá đến tận cùng.
