Cho nên tôi nói rằng những chi tiết mà ông ấy không chịu cho biết, không cần thiết gì hết.Tôi muốn vượt lên trên bọn đó.Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.Về nhà bận ít bữa ông bực mình vì thấy màu áo thôi ra và làm đen cổ áo sơ-mi.Ông ta bèn kể nỗi lo phiền của ông.Một văn sĩ đã nói: "Nhiều người mời lương y tới chỉ để kể lể tâm sự thôi".Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh.Chàng giãi bày tâm sự với tôi như vậy.Mười chín thế kỷ trước, Đức Giê-su nói: "Con hãy mau mau theo ý kiến đối thủ của con đi".Sau cùng, ông ta cố mời ông Gaw dùng bữa trưa với ông ta.