Một lời nói dối có thể rất có hại. Bàn tay và cánh tay là những bộ phận cho chúng ta biết có sự dối trá rất tuyệt vời bởi chúng được sử dụng để ra hiệu và dễ quan sát hơn chân và bàn chân. Nghi ngờ: Bạn cho rằng một sinh viên đã gian lận trong bài thi.
Nếu họ nói bạn cần chụp X quang và bó bột thì bạn phải chụp X quang và bó bột. Không có gì gấp gáp, không có tình trạng khan hiếm và không có ước muốn. Họ chỉ nói một lần, và rất trực tiếp.
Khi kể một câu chuyện, kẻ nói dối thường bỏ sót những khía cạnh tiêu cực. Có ba động cơ tâm lý ở đây: Trong nhiều trường hợp, phương pháp tiếp cận trực tiếp là tối ưu.
Người ta muốn xác minh mọi chi tiết trong bản lý lịch. CHIẾN THUẬT PHÁT GIÁC SỰ DỐI TRÁ VÀ THU THẬP THÔNG TIN TRONG CÁC CUỘC ĐÀM THOẠI TÌNH CỜ Anh sẽ giúp chính mình thoát khỏi đau khổ và anh có thể (tiếp tục cuộc sống của mình khi chuyện này đã kết thúc).
Người ta nói rằng trong giai đoạn đầu của vụ điều tra O. Và mong muốn không nhìn nhận của chúng ta sàng lọc đi những thông tin quan trọng thường cho chúng ta manh mối tìm ra sự thật. Một người tuyên bố rằng mình rất kiên quyết phản đối nạn mại dâm có thể đang che giấu những cảm xúc thật của mình vốn hoàn toàn ngược lại.
Biểu lộ vật lý sẽ hạn chế, tay và bàn tay cử động rất ít, dường như cứng nhắc và máy móc. Kỹ thuật này rất công hiệu và nó dựa theo nguyên tắc dưới đây. Đôi khi câu chuyện càng kỳ quặc, nó càng trở nên đáng tin.
Người đó có thể đặt các đồ vật giữa mình và người kết tội mình. Bạn không cần quá lộ liễu trong việc lựa chọn mối liên hệ hoặc các câu hỏi. Bạn sẽ thấy những ý nghĩ ẩn giấu của người phát ngôn luôn ăn khớp với cách người đó biểu lộ bằng lời.
Khi ai đó nói dối hoặc giấu giếm điều gì, người đó có xu hướng ít cử động cánh tay và bàn tay của mình. Câu hỏi mẫu: “Tôi biết anh không chắc chắn về lý do tại sao anh làm vậy, vì thế anh có thể nghĩ đến bất kỳ động cơ vô thức hợp lý nào không?” Câu nói này rất có tác dụng vì nó khiến người đó cảm thấy không phải chịu trách nhiệm về hành động của mình, rằng người đó không có “ý định” làm những gì đã làm và hành vi đó là vô thức. “Dì biết đấy, con khó chịu tới mức không muốn nói về chuyện đó lúc này.
Khi người đó bắt đầu phàn nàn về vấn đề của mình, việc đó cũng mở đường cho người đó thanh minh với bạn về hành động sai trái trước đây của họ. Bạn hy vọng có thể xoay chuyển mọi việc để mình luôn đúng. Sau đó, hãy chọn một trong mười một phương án tấn công ở bước hai.
Ví dụ 2: “Tôi chịu trách nhiệm toàn bộ công việc. Lúc này, cách duy nhất để người đó có thể dàn xếp mọi chuyện là thú nhận và hợp tác với bạn. Họ biết rằng hầu hết mọi người đều cảm thấy bị buộc phải quyên góp chút ít cho họ.