Ở cái hội nghị tranh luận lớn nhất thế giới này, không ai là người lắng nghe.chưa nói đến mấy anh chàng mật vụ trong phòng này.Dù sao tôi cũng cảm thấy chút an ủi khi nghĩ rằng cô con gái tám tuổi yêu mình đến mức bò qua được thiếu sót của mình.Đã gần mười năm kể từ khi tôi bắt đầu bước chân vào hoạt động chính trị.Không chỉ vì quy mô phá hủy quá lớn, hay những kỷ niệm trong năm năm ở New York của tôi - kỷ niệm về những con phố và những khung cảnh hiện chỉ còn là đống gạch vụn.Một trong những nhà hàng tôi ưa thích nhất ở Chicago là MacArthur's.Đó là tự do của những người theo thuyết tương đối, của những kẻ chuyên phá vỡ quy tắc, của những thanh thiếu niên đã khám phá ra rằng cha ông mình không hề hoàn hảo và đã biết cách chống lại người khác.Và thực tế một người như vậy có thể sẽ xuất hiện.Có lẽ điều đó đã nói lên chủ đề thứ hai, mang tính riêng tư hơn của cuốn sách này, đó là làm cách nào để tôi, hay bất cứ ai khác trên chính trường, có thể tránh được cạm bẫy của sự nổi tiếng, tham vọng muốn làm hài lòng mọi người, nỗi sợ hãi trước thất bại, để giữ được cốt lõi của sự thật - tiếng nói duy nhất bên trong mỗi con người chúng ta, nhắc nhở về cam kết sâu xa nhất của chúng ta.Dĩ nhiên, địa vị chính trị cao mấy cũng có quyền lực giới hạn.
