Chíp im lặng, suy ngẫm lời nói của vị ni cô tốt bụng.“Tự tin là đôi chân, thận trọng là đôi dép.Hãy trân trọng và yêu quý những gì mình đang có trước khi nghĩ về những điều mà đôi khi ta theo đuổi cả cuộc đời mà vẫn chỉ là con số 0.Nhưng dù sao tự nhiên cũng thấy vui vui.Cô nhìn lên bầu trời và mỉm cười như vừa hiểu ra một điều gì đó.Đi được hơn một ngày đường Cục Ghét thấy nóng lòng bèn hỏi ông Gió:Nhận hay không thì tùy, nhưng mình không thể sống như người vô tình vô nghĩa được.Bao tử to nhưng thịt mở teo.“Nếu dành thêm 30s để ngắm nhìn tất cả những điều bình thường, nhỏ bé nhất trong cuộc sống,… đôi mắt ta sẽ tràn ngậpHãy cùng biến không khí buổi phỏng vấn trở thành một không khí lớp học thân thiệt và thoải mái, nơi cho bạn những bài học giá trị, giúp bạn tự tin hơn, để biết được mình đang có những gì, khai thác nó như thế nào và tự tin vào những gì mình đang có.