Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Thế nên tôi tiếp tục nói:
- Benny này, Jeanette có nói với cậu về bữa tiệc tối Chủ Nhật không? Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio. Một cơn gió mạnh với tốc độ khủng khiếp quét qua chỗ chúng tôi đang đứng, rồi thổi bay đi tất cả giấy tờ, từ bảng danh sách các cầu thủ cho đến những tờ thống kê… Tôi và Joe Croghan không kịp hoàn hồn, chỉ còn biết nhìn mớ giấy tờ bay loạn xạ rồi mất hút…
Nếu tôi có tật nói lắp, tôi cũng không ngại nói với bạn rằng: Xin chà-à-o! R-r-ấ-t vui đ-ư-ợ-c-c làm quen v-ới bạn! T-t-ê-n của tôi là Larry King. Chỉ cúi đầu trước danh dự và nhân cách tốt!. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên.
Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ. Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ. Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn.
Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob. Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật. Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi.
Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy: Tôi không uống rượu nên không có cớ mang chiếc ly thủy tinh sang trọng trên tay để đi chào hỏi người này người nọ.
Thế nên tôi tiếp tục nói: Frank là người luôn quan tâm tới mọi thứ và nếu may mắn được nói chuyện với anh về lĩnh vực âm nhạc thì bạn sẽ bị cuốn hút ngay lập tức. Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố.
Nếu ông ấy đến chương trình của tôi, tôi sẽ tạo cho ông cơ hội để nói về điều này. Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Bất cứ khi nào phải đàm phán việc gì, hãy nhớ đến phong thái cứng cỏi của Herb Cohen, và chắc chắn bạn sẽ thành công hơn nữa nếu tập nói theo ngôn ngữ của Bob Woolf.
Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy. Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.
Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác.