Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Watson tin rằng phòng thí nghiệm của IBM đang giỏi nhất, tốt nhất thế giới thì không việc gì phải làm điều đó.
Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô. Nước ngập các cây cột điện. Ông biết rằng, quân đội vì rất quan tâm nên bảo trợ dự án đó.
Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. thời tổng thống Lyndon B. Song song với những doanh nhân lẫy lừng của thế giới, điều khác biệt ở bộ sách này là chúng tôi đã khởi sự hành trình tìm kiếm những huyền thoại doanh nhân Việt Nam để, như một cố gắng, định vị xem ông cha ta ngày xưa đã khởi sự kinh doanh như thế nào.
Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. Ông còn 10 năm nữa mới bắt đầu sự nghiệp. Trong sự kiện làm nhỏ thẻ đục lỗ, Watson đã thành công khi nhân danh khách hàng, để quy tụ các phe phái trong nội bộ.
Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời. Thoạt đầu, người ta dễ Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động.
Bây giờ thì những người như Nichol có thể biết vì sao ông nhấn mạnh việc đọc và lắng nghe. Việt Nam thì sao? Câu trả lời là: Ở đâu khi có ai đó nghĩ đến chuyện làm ra những doanh nghiệp, những tổ chức toàn cầu, thì Thomas Watson là một nguồn tham khảo quan trọng. luôn luôn muốn tiên phong.
Phán đoán của ông đã chính xác khi dòng nước ngập tràn thành phố chẳng bao lâu sau đó. Ông rời khỏi chỗ dựa lưng và chồm người về phía trước, đôi mắt nhìn thẳng vào ống kính mạnh mẽ nhưng lời nói đứt quãng với những lần hắng giọng. Tom nghĩ rằng mười hai đơn hàng từ quân đội, ngân hàng và hãng bảo hiểm đủ để nói chuyện với cha ngay trong cuộc họp.
Một tài liệu thoạt nhìn thấy ít liên quan đến Watson nhưng lại có dính dáng đến câu nói. Họ coi việc chuyển IBM sang lĩnh vực dịch vụ cũng giống như điều sỉ nhục Deep Blue siêu máy tính biểu tượng đỉnh cao của bộ não nhân tạo của loài người. Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac.
Sự kiện lớn nhất của câu lạc bộ này là những đại hội thể thao. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần. Tommy có một chỗ ngồi trong mười hai chỗ như vậy, vây quanh một cái lò sưởi.
Tất cả các bức tường ốp gỗ và các cửa sổ cho phép ngắm toàn cảnh Endicott. Đại loại như Watson phải bỏ công ty để lao đến trường tiểu học, sau cú điện thoại của ông hiệu trưởng về việc nhóc Tom đã đổhóa chất có mùi chồn hôi vào hệ thống thông giócủa nhà trường. Ít nhất hai tháng một lần Watson sẽ đến đây, ông sẽ chào hỏi những đứa bé trong nhà ăn, chào những người chơi bowl- ing.