Người may mắn thường có những cơ hội tình cờ. Tôi nhanh chóng khám phá ra rằng để trở thành một nhà ảo thuật thành công, ta cần phải hiểu càng nhiều càng tốt về những gì đang diễn ra trong đầu người khác. Stephen kể với tôi: “bây giờ tôi chẳng có doanh nghiệp mà cũng chẳng có đồng xu dính túi.
sau nhiều lần tung đồng tiền và cho mèo chạy ngang qua. rồi thi, khá tình cờ, cô gặp chồng mình, Paul. Bây giờ hãy lùi lại và nhìn hai danh sách bạn vừa viết ra.
Robert rất may mắn và cuộc đời ông đầy ắp những cuộc gặp tình cờ. Patricia, 28 tuổi, là một trong những người đầu tiên tham gia trường học may mắn. Sau khi tốt nghiệp, tôi tự thành lập nhóm nghiên cứu riêng của mình tại đại học Herfordshire.
Mặc dù có chung những mong muốn và khát khao, nhưng ước mơ của người không may thường phập phù, trong khi những gì người may mắn muốn trong đời họ thường đạt được. Một ví dụ đặc biệt thuyết phục về điều này là Mina, một người tham gia công trình nghiên cứu của tôi. Chúng đo lường những khả năng không lời và thành lời của người tham gia.
Jolie gia tăng cơ hội gặp gỡ may mắn của mình bằng cách nói chuyện với những người cô gặp và giữ liên lạc với họ. rất có lợi cho công ty tổ chức hội chợ quốc tế của mình. ông bảo vệ quan điểm của mình bằng những dẫn chứng sinh động, đáng chú ý, mà một trong số đó đã vẽ nên cuộc đời của chính ông.
Với nhiều người, tôi tiến hành phỏng vấn tỉ mỉ; với nhiều người khác, tôi yêu cầu họ viết nhật ký; với nhiều người khác nữa, tôi mời đến phòng thực nghiệm của tôi để làm một số thí nghiệm; và với nhiều người khác nữa. Trước khi soạn bài trắc nghiệm này, tôi xem lại những quyển sách nổi tiếng và những tài liệu học thuật về đề tài này, và liệt kê những kỹ thuật thúc đẩy trực giác được đề cập tới thường xuyên nhất – bao gồm một loạt phương pháp như dọn sạch đầu óc, thiền định, tìm nơi yên tĩnh, và suy tưởng. trong vòng vài phút, Martin tự giới thiệu mình và mời nhà doanh nghiệp một tách cà phê.
Tôi cũng hay tổ chức tiệc tùng. Họ cũng bỏ sót luôn một điều còn quan trọng hơn nữa - ấy là một cơ hội trụng 250 đô la. thực tế, tôi đã tin lời mụ và đã mua vé số, nhưng dĩ nhiên là chẳng có số nào trúng cả.
Brenda nhận mình là đen đủi và là, nguyên văn lời cô, “tai họa biết đi”. ông có cuộc hôn nhân hạnh phúc suốt bốn mươi năm và có một gia đình yêu thương nhau. chúng tôi đặt thêm một tờ 5 đô la khác xuống đường và chờ.
Mà cơ hội thì lại chẳng liên quan gì đến may mắn hay sự tình cờ: Nó đến với tất cả chúng ta. chúng còn tích cực hơn đối với tôi”. Nếu ta chỉ lắng nghe nó một nửa thôi là lập tức điều tệ hại xảy ra – lúc đó ta mới nghĩ “ồ, chết tiệt, tại sao mình không chú ý cơ chứ? Ta không cần phải vồ bắt nó như kiểu bắt bướm.
Thay cho đường xoắn ốc đi xuống, họ thấy ký ức và tâm trạng của mình hoà lẫn nhau, làm cho mình cảm thấy ngày càng may mắn hơn. Người may mắn có khả năng biến vận rủi của mình thành vận may. Tôi bảo họ hãy lật tờ báo lần thứ hai.