Vậy xét cho cùng thì thất bại cũng không tệ lắm! Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Một lần nọ, có một người lính Ai Cập mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
“Rất nhiều tài năng bị bỏ qua vì thiếu một chút can đảm. Vài người rơi xuống. Cuối cùng,ông quyết định chế tạo các động cơ và thành lập một nhà máy để làm điều đó
Có một giai đoạn chỉ tí xíu nữa thôi,ông đã phải ở sau song sắt nhà tù. Để tăng vốn cho nhà máy xe mô tô,ông đã viết thư cho 18000 người có xe đạp và 5000 người đã đặt tiền trước cho ông. Quyển sách của ông viết về các chuyến du hành đã mở mang trí óc dân châu u về văn minh Viễn Đông
Nó phải tự điều chỉnh nhiều lần mới đến được đích cuối cùng . Nó thổi tốc từ mái nhà và hàng hóa còn lại trong kho, từ nền đất cho đến gác mái, tất cả đều bị ngấm nước và bị hư hại. Chúng ta cần được đánh bóng,cần trải qua những lúc khó khăn,những lần đau khổ trước khi sự vĩ đại của chúng ta được khám phá.
Như vậy , theo “thông lệ”, ta sẵn sàng đón nhận những hậu quả không thể nào tránh được một khi ta thất bại . Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học. Có hai loại công việc mà người dưới 40 tuổi có thể làm tốt.
Sáng nào ông cũng rời nhà từ sáng sớm, có khi đến tối mịt mới về nhà nếu bận việc gì đó. Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao? Ngày nay, người dân Singapore đang có một cuộc sống tuyệt vời – một cuộc sống tốt đẹp, sung túc và dễ chịu.
Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng chọn được con đường dễ đi và có được cuộc sống dễ dàng mà không gặp trở ngại hay khó khăn nào là điều tốt. Bà không sống trong sự chăm sóc của cha mẹ mà lớn lên trong tình thương của ông bà. Tương tự, mỗi “nhân” một khi đã gieo trồng có thể tạo ra một quả nhưng quả này có thể xuất hiện ở một thời điểm khác trong tương lai.
Chúng tôi lại phải mượn nhà của dân để học. “Việc cho đòi hỏi ta phải co tấm lòng thực sự vì tất cả những gì bạn có thể thấy trước tiên chính là mình đang hy sinh. Ta cần có cả nắng và mưa để tạo nên cầu vồng và như một câu tục ngữ đã nói: “Ở đoạn cuối cầu vồng là hũ vàng của bạn.
Khi công ty bị phá sản, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng tôi cố gắng viết ra tất cả những gì mà người hướng dẫn hôm ấy giới thiệu. Nhưng không phải vậy.
Sau hàng ngàn lần bị thất bại, Edison vẫn luôn giữ hình ảnh về bóng đèn cháy sáng trong tam trí. Chắc hẳn các bạn cũng đoán ra được tình huống lúc đó tồi tệ đến mức nào vì chúng tôi sợ cha đến nỗi không dám nói với bất cứ ai về việc cha đánh đập mình, nói gì đến việc báo cảnh sát. Từ phía dưới, thế giới nhìn theo họ.