Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở.Mình rất sợ phí thơ.Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi.Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác.Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi.Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.Giữa thẳng thắn và kiêng nể.Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.